Hiện tại tôi đang cảm thấy khá là bấp bênh, khó nghĩ. Cứ mỗi lần thức khuya, không ngủ được, không đủ sức làm gì, tôi lại có cảm giác này, bực quá đi mất.
Thật ra cái cảm giác này khá giống với bất lực, tôi có thời gian đó, nhưng cơ thể, sức khỏe, độ tỉnh táo không cho phép tôi học, làm việc hay làm bất kì điều gì đó tôi muốn. Nhưng tôi đi ngủ thì lại không được. Bây giờ đang là hơn 4h sáng, sáng mai tôi phải thức lúc 7h để kịp chuẩn bị tham dự buổi zoom Đánh Thức Ý Nghĩa Cuộc Sống, thật là hại sức khỏe quá.
Tôi nhớ có vài lần cũng tựa như vậy, khi tôi không ngủ được, tôi lại tìm kiếm niềm vui ở sách, ở tài liệu, ở các trang học tập quen thuộc, những video youtube có kiến thức. Tôi dường như lúc nào cũng có kiến thức vây quanh cả, điều đó khiến tôi cảm thấy quen thuộc và hầu như tôi không còn ý nghĩ đến các thú vui khác ngoài việc học thêm điều mới. Tuy nghe có vẻ tích cực, nhưng hầu như tôi dành phần lớn thời gian của mình trong phòng, rất ít khi nói chuyện với bố mẹ trong đợt dịch này, tôi dành thời gian đó để ghi ghi chép chép và ngồi trước màn hình máy tính tìm các keyword tôi không biết. Nhưng mỗi lần tôi research ra một điều gì đó thì tôi lại rất là lười đọc, một phần là do tiếng anh của tôi hầu như đọc được và hiểu khá ít, phần còn lại là tôi không ổn.
Tôi thật sự không ổn trong cơ thể này, sức khỏe này. Tôi thật sự muốn cải thiện sức khỏe và giấc ngủ lẫn lối sống kia. Nhưng tôi đang mong nó đến quá nhanh. Tôi quá vội. Tôi phải định nghĩa lại cho bản thân biết là khi học điều gì đó thì đều phải có thời gian. Tôi nhiều lúc rất bị ảnh hưởng bởi việc không làm xong việc gì đó là sẽ thấy bất an. Mặc dù làm vội thì kết quả cũng không đâu ra đâu.
Có lẽ tôi sẽ nói tiếp, ở một blog khác, bây giờ tôi đi ngủ đây. zzzz
Nhận xét
Đăng nhận xét